Thanh kiếm Katana (đao) cổ điển của nhật bản được hết thảy mọi người công nhận là đỉnh cao hoản hảo của nghệ thuật rèn kiếm.
Được đưa vào sử dụng trong thời kỳ Mạc Phủ Muromachi (1392 – 1477) những thanh katana đẹp nhất không chỉ cân bằng hoàn hảo, sắc bén chết người và vô cùng đàn hồi, mà còn mang vẻ đẹp rất thanh nhã. Vậy nên không có gì ngạc nhiên khi thanh kiếm này chính thức đại diện cho cả tầng lớp chiến binh samurai.
1. Nhát Chém Hoàn Hảo
Nghê thuật rèn kiếm đã có một lịch sử lâu đời ở nhât bản trước khi kiếm katana ra đời. Cho tới thế kỷ 10, kiếm nhật vẫn có dáng thẳng, lưỡi đơn như thanh chokuto (trực đao), giống với kiếm của châu âu hơn là những lưỡi kiếm được samurai dùng sau này.
Tuy nhiên vào giữa những năm 900, kiếm nhật bắt đầu phát triển theo hướng cong hơn, giúp tăng khả năng chém. Đến thế kỷ 13, những lưỡi kiếm này đã đạt tới độ hoàn hảo cả về khả năng chém lẫn nghệ thuật chế tác ra chúng.
Ta cũng nên nhắc đến nét đặc biệt trong việc chế tác một thanh kiếm samurai truyền thống. Thử thách đối với thợ rèn là phải tạo ra một lưỡi kiếm đủ cứng để duy trì lưỡi sắc những vẫn dẻo dai để không bị gãy mẻ.
Yêu cầu đầu tiên đòi hỏi thép có hàm lượng cacbon thấp và thợ rèn kiếm nhật đã tìm cách kết hợp cả hai yêu cầu trên thanh kiếm một cạnh sắc. Họ đạt được điều này bằng cách tạo ra mộ lõi kiếm – shigane – từ một thanh sắt cacbon thấp, chỉ được gấp vài lần, bền ngoài bọc vỏ thép hadagane cacbon cao được nung và gấp tới 15 lần đề điều chỉnh lượng cacbon phù hợp.
Quy trình này được thực hiện thông qua việc trộn lẫn phức tạp giữa nung và làm nguội tức thì, chính việc làm nguội tức thì đã cho ra độ cong của thanh kiếm. Ky thuật rèn và đánh bóng kiếm rất khó học, thực tế là ở Nhật cũng thiếu gì kiếm chất lượng thấp. Nhưng khi được tạo ra bởi một bậc thầy, thanh kiếm sẻ là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ thực sự.
2. Kiếm Samurai
Tính đến thế kỷ 15 có 3 loại kiếm có thể coi là kiếm Nhật điển hình. Loại có lưỡi ngắn nhất, bản rộng, gọi là tanto (đoản đao). Loại thứ 2 dài hơn là wakizashi, loại kiếm ngắn có chiều dài tối đa 60 cm, đây cũng là độ dài tối thiểu của thanh katana.
Các tầng lớp xã hội được phép vũ trang, kể cả phụ nữ, đều có thể mang tanto và wakizashi. Tuy nhiên, quyền được huấn luyện và mang katana lại chỉ thuộc về tầng lớp samurai. Vơi chiến binh samurai, katana và wakizashi được mang như một cặp xứng đôi , mặc dù katana là vũ khí chiến đấu ưu tiên. Và đó là vũ khí đáng sợ .
Katana được thiết kế dành cho những đòn chém uy lực khi mang bên mình , lưỡi kiếm luôn hướng lên trên để tiện rút nhanh và chém lẹ. Các vùng mục tiêu chính là đầu cổ , cẳng tay vung dạ dày và bụng dưới, chỉ cần chém vào một trong những vùng này là có thể gây nến chấn thương nghiêm trọng.
Katana là một thanh kiếm thiên về tốc độ và nhẹ hơn và ngắn hơn thanh kiếm tachi ( thai đao) vốn được yêu thích trước nó, đồng thời có độ cân bằng hoàn hảo để sử dụng bằng cả một tay lẫn hai tay. Chi một nhát kiếm cũng để dàng chém bay đầu ai đó như cảnh ta thường thấy trong những bức họa về võ thuật hay bản khắc gỗ thời cổ Nhật Bản.
Mọi thanh kiếm cuối cùng rồi cũng bị lu mờ trước sự phát triển của súng ống, thứ đã khuất phục kiếm đao bằng sức mạnh của viên đạn Vậy nhưng katana là đại diện hoàn hảo cho kết hợp giữa kiếm và chiến binh và đến nay chúng vẫn được các nhà sưu tập tôn sùng.
Nguồn: Bài viết được tổng hợp bởi đội ngũ Science Realm từ “Bách khoa toàn thư về lịch sử”.
Để lại bình luận