Khi mài dao ta phải cho thêm ít nước vào phía trên của dao để giảm nhiệt độ của dao. Bởi vì, khi mài dao sẽ sinh ra nhiệt lượng làm cho dao nóng lên.
Mùa đông trời lạnh chúng ta thường xoa hai bàn tay vào nhau, tạo ra nhiệt lượng làm ấm tay; đầu que diêm mài vào hộp diêm tạo ra nhiệt lượng làm cháy lớp thuốc trên que diêm. Đó là quá trình sinh nhiệt của ma sát. Khi dao được mài đi mài lại trên phiến đá sẽ sinh rất nhiều nhiệt lượng. Nếu chúng ta không có các biện pháp làm giảm nhiệt lượng của dao thì nhiệt độ của dao sẽ ngày càng cao, làm hại lưỡi dao.
Sau khi tạo thành hình con dao, con dao phải trải qua quá trình xử lý nhiệt gọi là “tôi sắt”. Tức là, tăng nhiệt độ của dao đến một mức độ nhâl định. Sau đó, lập tức cho dao vào nước, dầu hoặc không khí để làm Tạnh nhanh chóng, làm tăng độ cứng và khỏe của dao. Nhưng nếu nhiệt độ của dao quá cao, lưỡi dao sẽ mất đi quá trình xử lý “tôi sắt” nên không thể cứng, sắc và bền như trước nữa. Khi chặt xương hoặc các đồ vật cứng, lưỡi dao sẽ bị cong hoặc sứt mẻ.
Do vậy, khi mài dao người ta phải cho nước vào phía trên của dao để làm giảm nhiệt độ của dao.